Nghiện không phải là vô vọng, khó chữa hoặc không chữa
trị được.
(CNN) - Chất gây nghiện là một trong những vấn đề phổ biến nhất và tốn
kém ở Hoa-kỳ. Hơn 68 triệu người Mỹ trưởng thành có một số h́nh thức của
chứng rối loạn sử dụng chất gây nghiện và khoảng 25 triệu người nghiện
một hoặc nhiều chất gây nghiện. Mỗi năm, hàng triệu sinh mạng bị mất v́
nó.
Điều ǵ làm cho lạm dụng chất gây nghiện lại là một thực tế rằng nghiện
đóng một vai tṛ trung tâm. Nghiện là một căn bệnh không phân biệt và
tạo tàn phá, ảnh hưởng đến tất cả mọi người - người nổi tiếng, giáo
viên, binh lính, dân các nước láng giềng. Mặc dù tỷ lệ lạm dụng thuốc
gây nghiện vẫn c̣n nhiều hiểu lầm và bóp méo. Tuy nhiên, tiến bộ lớn
trong nghiên cứu khoa học đă cho chúng ta một bức tranh rơ ràng hơn về
nghiện - nó là ǵ, những ǵ không phải là, và những ǵ gây ra nó.
Nghiện được biết đến là một căn bệnh măn tính ảnh hưởng đến năo, hành vi
và sức khỏe của con người trong những cách phát triển và lâu dài. Quan
trọng hơn, nghiện chất lại phần lớn bị ảnh hưởng bởi gen di truyền. Tất
cả mọi người đă nh́n thấy tận mắt bạn bè hoặc người thân, những người
không bị ảnh hưởng - như nhau bởi cùng một lượng rượu, cần sa, thuốc lá
hoặc thuốc gây nghiện. Những sự khác biệt rơ ràng giữa người này và
người kia đă được quy cho "nhân vật", "nuôi dưỡng" hoặc "sức mạnh cá
nhân," nhưng chúng thực sự là kết quả của di truyền, di truyền kết hợp
với các yếu tố môi trường.
Máy chụp ảnh năo đă cho chúng ta thấy rằng ma túy và rượu mạnh mẽ trên
hệ thống dopamine, khen thưởng theo định hướng trung tâm học tập, bởi
niềm vui kích thích không thể được xuất hiện trong kinh nghiệm của con
người b́nh thường. Kết quả này cú sốc năo trong một mong muốn thuyết
phục một người để lặp lại một kinh nghiệm, sau đó dẫn đến dấu hiệu
nghiện: mất kiểm soát sử dụng hoặc không có khả năng rèn luyện sử dụng
một lần bắt đầu. Nếu một người đă không được điều trị bệnh tâm thần như
trầm cảm hoặc lo âu, hiệu ứng này có thể lớn hơn.
Sau khi một người nào đó đă trở thành nghiện một chất, có sự thay đổi
đáng kể trong hoạt động năo. Ngay cả sau thời gian 3 đến 6 tháng tỉnh
táo, năo dễ bị tái phát. Đối với những lư do này, h́nh phạt là ít có
hiệu quả trong việc giảm nghiện. Liên quan đến ma túy bị kết án tù, ví
dụ, kết quả tái phát trong ṿng vài tháng sau khi măn án tù. Mặc dù bị
giam giữ, năo thay đổi hóa học để cơn thèm thuốc đă không hoàn toàn biến
mất và các tín hiệu môi trường phải có thể gây tái phát bệnh.
Thành viên gia đ́nh người nghiện biết những người thân yêu của họ đang
có đau đớn của một chu kỳ ép buộc. Hành vi t́m kiếm thuốc trở nên cực
đoan hơn, phải can thiệp với trách nhiệm công việc, giáo dục và gia đ́nh.
Trong ngắn hạn, người dùng thuốc không c̣n tự chủ, quá tŕnh ra quyết
định của họ đă bị rối loạn.
V́ vậy, không có "chữa bệnh" nghiện. Tuy nhiên, bệnh có thể được quản lư
và phục hồi là có thể. Các phương pháp điều trị thành công nhất được mô
h́nh hóa sau khi điều trị bệnh măn tính khác, bệnh tái phát như tăng
huyết áp, tiểu đường hoặc hen suyễn. Điều trị các bệnh này tập trung vào
việc giúp đỡ bệnh nhân thực hiện theo quy định với thuốc (làm giảm triệu
chứng) và áp dụng các hành vi sức khỏe mới. Trị liệu hành vi có thể giúp
người nghiện bằng cách xác định nguyên nhân gây ra của họ và trang bị
cho họ kỹ năng đối phó để đối phó với các cám dỗ kêu gọi sử dụng chất
gây nghiện. Cơ quan FDA phê chuẩn những loại thuốc có thể phá vỡ chu kỳ
tái phát bằng cách giúp người nghiện quản lư các triệu chứng cai nghiện
và ngăn ngừa tái phát. Đối với những cá nhân bị bệnh tâm thần không được
điều trị nghiện, chúng ta nên thuyết phục họ để đi điều trị sớm, v́ họ
dê bị cám dỗ để sử dụng chất gây nghiện.
Điểm quan trọng để nhớ rằng, nghiện là một căn bệnh măn tính và phục hồi
là một quá tŕnh lâu dài. Khả năng phục hồi bền vững được cải thiện đáng
kể sau một năm tiếp tục tiết chế. Phần lớn các cơ hội đạt được với sự hỗ
trợ của gia đ́nh và bạn bè và một mạng lưới phục hồi của các tổ chức tự
giúp đỡ hoặc tổ chức Alcoholics Anonymous.
Hầu hết công chúng không biết rằng tỷ lệ tái phát v́ sử dụng tất cả các
chất gây rối loạn tương tự như tỷ lệ tái phát bệnh măn tính khác như
bệnh hen suyễn, cao huyết áp hoặc tiểu đường, hoặc có khoảng 20 triệu cá
nhân đă phục hồi sinh hoạt trong ổn định, lâu dài (một năm hoặc hơn).
Những thành công này không thể kiểm chứng được từng phần bởi v́ những cá
nhân muốn giữ kín danh tính sau khi họ đă b́nh thường sinh hoạt và hành
động chính xác như trước.
Nghiện không phải là vô vọng, khó chữa hoặc không chữa trị được. Hàng
triệu người đang phục hồi từ nó. /.
 |

|